NGHĨ VỀ THẦY GIÁO NĂNG TẾ CỦA HAI BÀ TRƯNG

(Bài viết hưởng ứng cuộc vận động sáng tác về đề tài khuyến học)

Hai ngàn năm trước
Trên đất Mê Linh
Có người thầy giáo ngày đêm trăn trở
Yêu thiết tha từng bờ cây ngọn cỏ
Giấy dó, vỏ cây và trang sách Thánh hiền

Thầy dậy những bài Địa, Y, Lý, Số đầu tiên
Lễ và Văn của con dân Lạc Việt
Cùng đắp đê đào mương
Trồng rau màu, cấy lúa nước
Chung lưng đấu cật xây đắp nước non này.

Đói rách, tủi hờn, tan nát cỏ cây
Nỗi xỉ nhục của người dân nô lệ
Ngàn năm trời sống trong lặng lẽ
Bài học làm người đâu dễ lãng quên

Thầy dậy những gì cho chị, cho em?
Ta thấy rõ trang đầu: Bất khuất
Và trang sau: Chung lòng, chung sức
Lấy lòng người áp đảo cung tên

Thầy dậy những gì cho chị cho em?
Mà xiềng xích bị phá tung 65 Huyện thị
Mà toàn dân phất cao cờ nghĩa
Mà tình người son sắt đến ngàn năm

Lòng Thầy sao Khuê
Sáng mãi trăng rằm
Nhìn đất nước thấy công thầy rực rỡ
Hai ngàn năm sau
Cây xanh thêm, đất càng mầu mỡ
Trên đất Việt mình
Ơn thầy mãi mãi nhớ ghi

 

HOÀNG MINH
Đại Thịnh – Mê Linh – Hà Nội