“CHO TÔI NGỦ NHỜ XIN TÍ HƠI, ẤM MỘT CHÚT LÀ TÔI LẠI RA NGAY”

Nhìn bên ngoài cũng tưởng anh chị đang sống hạnh phúc khi mà họ đã có nhà cao cửa rộng, con cái ngoan ngoãn, công việc ổn định. Nhưng đúng là ở trong chăn mới biết chăn có rận. Chồng chị ham việc tới mức con gái đã 5 tuổi mà anh vẫn chưa nghĩ tới chuyện sinh đứa thứ hai.
“CHO TÔI NGỦ NHỜ XIN TÍ HƠI, ẤM MỘT CHÚT LÀ TÔI LẠI RA NGAY”
      2 năm trước thì chị vẫn còn thoải mái để anh cống hiến cho sự nghiệp của mình. Nhưng năm ngoái khi nghe tin một người chị làm cùng cơ quan vì vợ chồng kế hoạch lâu quá nên không sinh được con chị bắt đầu lo sợ, và mỗi lần về quê chồng ai cũng hỏi nên chị giục anh thôi không kế hoạch nữa. Ai ngờ anh mắng vợ xơi xơi:
      – Đúng là đồ đàn bà rách chuyện. Có 1 rồi lại còn muốn 2. Muốn đẻ thì cứ từ từ đã, vài năm nữa đẻ thêm cũng được. Tôi phải chắc chân ghế Phó giám đốc đã rồi mới tính tiếp.
      – Thế thì anh cứ việc lo cho sự nghiệp của anh đi, rồi lúc hối cũng không kịp đâu. Anh nên nhớ anh là con trưởng đấy.
      – Trưởng thì sao, tôi có phải là không đẻ được đâu mà lo.
      Chồng đi làm về là ngồi lỳ trong phòng với cái máy tính mặc chị với con tự lo cho nhau khiến chị chán nản vô cùng. Với anh sự nghiệp là nhất nhưng chị đâu cần những thứ đó. Chị muốn một gia đình quây quần hạnh phúc đầm ấm mỗi chiều như mấy nhà hàng xóm nghèo bên cạnh kia kìa. Nhà chị lúc nào cũng chỉ có 2 mẹ con thui thủi một mình.
Nửa năm nay anh chị đã sống cảnh ly thân rồi vì anh chỉ làm bạn với cái máy tính. Chị đưa con sang ngủ cùng còn anh ngủ luôn trong phòng làm việc. Nghe nói tuần trước anh đã được đề bạt lên chức trưởng phòng. Đấy là một đồng nghiệp của anh khoe với chị thế, nhưng chị đón nhận nó thờ ơ vô cùng khiến cô ấy cũng choáng. Chị đã có ý định muốn ly hôn nhưng nghĩ tới con nên chưa dứt khoát được.
      Mấy đêm trước trời trở lạnh đột ngột nhưng chị vẫn ôm con ngủ ngon còn xem ra anh có vẻ khó ngủ. Đêm ấy khi chị vừa mới mơ màng thì đột nhiên anh gõ cửa: “Phòng bên kia chăn mỏng lạnh quá, cho tôi ngủ nhờ xin tí hơi, ấm một chút là tôi lại ra ngay”.
      Nửa năm không ngủ cùng rồi, vợ chồng cũng chẳng còn cảm xúc gì nữa, lại có con gái ngủ cùng nên chị cũng yên tâm mở cửa cho chồng vào. Chị vừa định vào trong nằm thì bất ngờ anh lại ôm con gái đặt vào trong rồi nằm luôn bên cạnh ôm lấy con, làm chị lại phải nằm bên ngoài cạnh chồng.
      Chị cuộn tròn cái chăn rồi ngủ, đoán chắc chồng nằm giữa một lúc cho ấm rồi anh chui ra làm việc tiếp vì mới có hơn 10 giờ thôi. Bình thường 1-2 giờ đêm anh mới ngủ. Lên phó giám đốc rồi nhưng chồng chị chắc phải leo lên tới giám đốc thì mới chịu.
      Mắt chị đã díu lại nhưng vì 3 người nằm trên giường lại thấy nóng không ngủ nổi:
      – Nóng rồi đấy, anh ra đi cho tôi còn ngủ không nằm đây nóng không chịu được.
      – Nóng thì cởi bớt đồ ra, tôi vẫn chưa nóng, phải nằm thêm lúc nữa.
      Chị chẳng thèm nói thêm liền cởi bớt cái áo dài bên ngoài, chỉ mặc cái áo hai dây bên trong. Ai ngờ vừa mới nằm xuống thì bất ngờ bị chồng ôm chặt lấy. Chị càng giãy anh càng ôm chị chặt hơn. Chị cố cựa mạnh để thoát thì đứa con gái 4 tuổi trở mình, sợ con tỉnh dậy thấy cảnh ấy nên chị đành nằm im.
      Ai ngờ anh được đà lấn tới… Nửa năm ly thân cuối cùng họ cũng có lần gần gũi đầu tiên. Cuộc ân ái kết thúc thì anh cũng quay sang ôm con gái ngủ luôn chứ chẳng buồn sang phòng mình nữa. Chị mệt quá cũng ngủ luôn. Sáng hôm sau chị tỉnh dậy thì đã thấy anh và con gái dậy từ lúc nào. Con bé từ dưới nhà chạy lên gọi mẹ: “Mẹ dậy đi tới công ty ba, hôm nay ba nhận chức đấy”.
      Chị miễn cưỡng đi cùng chồng vì không muốn con buồn. Những ngày cả gia đình vẫn chung giường nhưng chị đã khéo sắp đặt để con nằm giữa và hai người không có chuyện gì xảy ra. Nhưng đâu có ngờ cuối tháng đó chị nôn ọe dữ dội, chị vội đi mua que thử thai về và rồi sững sờ khi thấy nó 2 vạch. Đúng lúc ấy chồng chị bước vào, nhìn thấy cảnh ấy, anh ôm chặt lấy vợ. “Anh bảo mà, máy móc anh tốt lắm nên không phải lo đâu. 1 phát ăn ngay nhá”.
      Hóa ra đêm đó anh chủ động xin ngủ nhờ là để lừa chị. Nhưng đúng là nhờ có nó mà hạnh phúc tưởng đang bên bờ vực của anh chị đã được cứu vãn, chị không còn nghĩ tới chuyện ly hôn nữa.

PHAN LẠC SẮC (sưu tầm)