Ngày ấy, tôi ra cánh đồng cùng Điệp - đứa bạn thân cùng xóm. Khi nhìn thấy luống hành tươi tốt hai đứa bèn rủ nhau nhổ trộm mỗi đứa một cụm. Dù trong lòng đầy lo lắng nhưng tôi vẫn thấy vui vì mẹ sẽ không phải mất tiền mua, thời ấy gia đình tôi luôn phải vật lộn với cơm áo đời thường bởi đồng lương......
Cuộc đời chúng ta muôn màu muôn vẻ, mỗi ngày mới đến là biết bao điều mới lạ để ta khám phá. Cuộc sống sẽ mãi ẩn chứa những bí mật vô tận ta không thể nào tìm hiểu hết được, và bí ẩn cuộc sống cũng vậy. Nó chỉ là một vòng quay của số phận, mà có thể nói tóm lại trong một câu nói....
Đàn ông nếu biết kỹ quá khứ của vợ thì đau đầu lắm. Còn đàn bà, nếu biết hơi nhiều về hiện tại của chồng thì đau tim lắm. Nhưng đã trót biết rồi mà ứng xử được như bà vợ này thì thật là cao thủ....
Suốt cuộc đời họ đã yêu nhau, nhưng cả hai đều nhút nhát và sợ hãi cho đến cuối đời để rồi họ vĩnh viễn không có nhau!...
Lớp Văn Sử A khoá 1969 - 1972, Trường Trung cấp sư phạm tỉnh Hoà Bình...
Bạn không bao giờ thấy cô bé đó khóc. Cô bé đó là một món quà quý giá, không chỉ mang niềm vui đến cho họ, mà còn tìm ra niềm vui khi không ai khác có thể....
Thủy thao thức không ngủ được. Đêm sao mà dài thế, hình ảnh người chồng yêu quí luôn chập chờn trước mắt, lẫn vào trong giấc ngủ của chị. Đôi khi trong giấc mơ, anh ấy cũng hiện ra, lúc thì âu yếm ve vuốt, lúc thì hờn giận vùng vằng, lại có lúc anh chì chiết làm chị phát hoảng, choàng tỉnh. Nước mắt......
Anh tặng cô một chiếc cốc sứ trắng nhân ngày sinh nhật. Trên mặt cốc có in hình anh và cô lồng trong một trái tim màu đỏ. Cô rất thích, nâng niu trân trọng. Tình yêu mười năm của cô cuối cùng cũng được đáp lại. Ai cũng bảo cô và anh rất đẹp đôi…...
Vậy là đã nửa năm kể từ ngày vụ tai nạn khủng khiếp xảy ra. Trên đường đi học về, Nguyên bị một chiếc xe buýt đâm phải, đôi chân dập nát nên phải cưa. Bao ước mơ, hoài bão của một cô bé tuổi mười lăm vỡ vụn theo tai nạn thảm khốc ấy. Từ lúc chuyện dữ xảy ra, Nguyên không còn nói chuyện, gặp gỡ hay......
“Tao cấm chúng mày đi học đó. Chúng mày mà bén mảng đến trường là tao không cho ăn cơm,không cho về nhà này nữa”. Ba đứa trẻ tròn xoe đôi mắt và đồng thanh “Dạ con biết rồi”. Sau đó chúng cầm lấy những cái bao to tướng để đi nhặt rác dọc theo con đường tỉnh lộ của Ban Mê.
Đứa lớn nhất khoảng mười......
Các em thân mến! Thật là sung sướng và hạnh phúc khi các em được sống giữa những đất nước đổi thịt thay da, chúng ta đang hòa nhập với cộng đồng thế giới về mọi mặt. Thật là thú vị khi cả thế giới nằm trong lòng bàn tay. Nhưng mặt trái của nền văn minh công nghiệp cũng thật là đáng sợ. Ô nhiễm môi......
Anh à!
Đơn thuần em chỉ là người đàn bà anh muốn, chị ấy là người đàn bà anh chọn, vậy…người anh yêu là ai, là một trong hai hay là kẻ khác?
Ti lớn rồi anh, và nó muốn làm một thiên thần…...