Danh Mục Chính

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 71


Hôm nayHôm nay : 12048

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 349986

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 22101161

Liên Kết

Tuyển sinh 2014
Báo Dân Trí
Bộ Giáo Dục - Đào Tạo
Mạng Giáo Dục Edu Net
Học Mãi
Hội Khuyến Học Việt Nam
Sở Giáo Dục & Đào Tạo Hà Nội

Trang nhất » Tin Tức » Thư giãn

BỐ NUÔI

Thứ sáu - 14/06/2019 18:45
Chiều 30 Tết, mưa phùn lất phất, ngoài phố vắng tanh. Ông lau lại bộ bàn ghế sô pha ở phòng khách, chả phải vì nó bẩn, nó đã được bà giúp việc lau sạch sẽ từ hôm 28 Tết, trước khi bà về quê nghỉ Tết, mà vì ông không biết làm cái gì vào giờ này.
Minh họa

Minh họa

      Ông cứ loanh quanh từ phòng trong ra phòng ngoài, rồi chỉnh đi chỉnh lại cành đào cắm ở giữa phòng mà cô con gái mua về từ mấy hôm trước. Ông không có thói quen chuẩn bị cho ngày Tết. Năm nay tất cả là do cô con gái chuẩn bị, nào bánh chưng, hoa quả, đến mâm cơm cúng giao thừa … nó mua đồ mang đến cho ông, rồi nhắc bà giúp việc chế biến, nấu thế nào, cất tủ lạnh ra sao…, sau đó nó lại vội vàng về để chuẩn bị Tết cho bên nhà chồng, để lại hai vợ chồng già với nhau.
      Những năm trước, khi ông vẫn còn là Giám đốc Sở, chưa về hưu, ông luôn về quê vào ngày mùng 2 Tết, mùng 4 dự lễ giỗ Tổ họ, đến tận mùng 6 ông mới lên Hà Nội. Vì vậy, những ngày cuối năm này lúc nào cũng đông khách tranh thủ đến chúc Tết. Các đơn vị, doanh nghiệp, rồi cán bộ cấp dưới đến biếu xén quà cáp, nhờ vả, đông đúc, vui vẻ lắm. Năm nay khác nhiều, cho đến chiều 30 Tết này, chưa có ai đến chúc Tết cả. Ông biết lắm chứ, nhân tình thế thái. Còn chức, còn quyền họ mới nhờ vả, quan hệ. Hết chức, hết quyền thì ai đến làm gì nữa. Thì ông cũng phải đi Tết cấp trên như thế mà. Biết vậy nên ông không buồn, chỉ thấy hơi hụt hẫng. Rồi bạn bè thì chủ yếu thông qua công việc, hàng xóm láng giềng cũng chả thân với ai, nên đến ngày Tết, quanh đi quẩn lại có hai vợ chồng già. 
      Cuối năm, vợ ông bàn, năm nay ông về hưu rồi, ngày 28 Chạp, hai vợ chồng về quê ăn Tết cho vui, rồi ăn rằm tháng Giêng xong, ông bà lại lên Hà Nội, nhưng ông không nghe, ông muốn mùng 2 Tết về quê như mọi khi. Phần vì ông không muốn nhà cửa lạnh lẽo mấy ngày Tết, hoặc nhỡ có ai đã mang ơn ông sẽ thăm ông trong mấy ngày Tết này, ông không muốn họ đến mà không gặp ông. Rồi nhất là vì vợ chồng thằng Hoạt mà ông rất quý. Thằng Hoạt nhận ông làm bố nuôi đã vài năm, rất chu đáo với vợ chồng ông. Lúc đầu mới vào cơ quan, nó đã luôn miệng gọi ông bằng bố, rồi phong bì quà cáp, chấm sóc ông rất cẩn thận. Sau rồi nó nói, bố đẻ con mất sớm, mà bố thì không có con trai, thôi thì con cứ coi bố như bố đẻ của con vậy. Năm ngoái, dù chuyên môn nó cũng tầm thường, uy tín cũng chẳng được là bao, nhiều người gàn ông rằng nó có vẻ cơ hội, không đáng tin, nhưng ông bỏ ngoài tai. Và nhờ có sự can thiệp của ông, nó đã được bổ nhiệm làm trưởng phòng Kế hoạch ở Sở của ông. 
      Trước đây, năm nào cũng vậy, từ 27 Chạp, cả hai vợ chồng nó cũng đến biếu ông bà quà Tết. Rồi chiều giao thừa, chúng lại qua. Vợ chồng nó mau mồm mau miệng, có chúng đến chơi, ông bà cũng thấy vui cửa vui nhà. Rồi trong lúc chờ vợ thằng Hoạt giúp bà dọn cơm, ông và thằng Hoạt làm mấy ván cờ tướng, sau đó cả nhà ăn cơm. Đến lúc TV phát chương trình Táo quân thì chúng nó về, mãi cũng thành lệ.
      Trời đã tối, vừa nhâm nhi chén trà, ông vừa lau bộ quân cờ bằng sừng, được chạm khắc tỉ mỉ, đựng trong cái hộp gỗ sơn mài khảm trai, là quà của thằng Hoạt tặng ông khi nó mới về cơ quan, vì nó biết ông mê cờ tướng. Mâm cơm chiều giao thừa cũng đã được bà dọn sẵn. Mọi năm, giờ này là thằng Hoạt đến rồi, mà nếu có đến muộn nó cũng điện thoại báo. Thế mà hôm nay, giờ muộn thế này mà chưa thấy nó đâu, hay nó bận việc gì? Gần đây, từ khi ông về hưu, ông cũng thấy thằng Hoạt ít qua thăm ông, đánh cờ với ông mỗi cuối tuần. Hôm 27 Chạp cũng không thấy vợ chồng nó qua. Có thể cuối năm nó cũng bận công việc.
      Đang suy nghĩ, thì có tiếng chuông cửa. Giờ này gọi cửa thì chắc chắn là thằng Hoạt rồi.
      - Bà ơi, ra mở cửa cho vợ chồng thằng Hoạt. Ông gọi to giọng vui vẻ.
      - Vâng. Bà thưa lại nhẹ nhàng. Sau tiếng lạch xạch của cái chốt cửa ở dưới tầng 1 là tiếng chào hỏi lao xao ở cổng mà ông không nghe rõ. Thấy bà đi lên một mình, ông hỏi:
      - Vợ chồng thằng Hoạt đâu?
      - Không phải thằng Hoạt, đó là ông hàng xóm sang trả cái bút thử điện mượn lúc sáng. Thôi, muộn rồi, ông vào ăn cơm đi. Bà giục ông.
      Cất lại bộ cờ vào hộp, ông ngồi xuống bàn ăn. TV bắt đầu phát chương trình Táo quân mà ông ưa thích, nhưng năm nay những trò hài hước chẳng làm cho ông thấy buồn cười. Cả mấy món ăn bà nấu rất khéo cũng không làm ông ngon miệng.
      Sau một lúc im lặng ăn, bà rụt rè nói:
      - Sao không thấy vợ chồng thằng Hoạt đến chơi nhỉ?
      Ông cố nuốt nốt miếng giò lụa, giọng se sẽ:
      - Chắc nó bận, mà có khi, nó có ông bố nuôi khác rồi.

PHAN LẠC SẮC (Theo Phạm Trần Oánh)

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

Thăm dò ý kiến

Bạn đánh giá về website này như thế nào?

Đẹp và dễ sử dụng

Đẹp nhưng khó sử dụng

Bình thường

Không đẹp

Giới thiệu

Tổ chức Hội Khuyến học Việt Nam

  1. Tôn chỉ, mục đích Hội Khuyến học Việt Nam là tổ chức xã hội của mọi công dân và tổ chức Việt Nam tâm huyết với sự nghiệp "trồng người góp sức phấn đấu cho phong trào " toàn dân học tập, toàn dân tham gia làm giáo dục", "cả nước trở thành một xã hội học tập" nhằm nâng cao dân trí, đào tạo...

trung tam dạy tốt Luyện thi đại học