TÌNH THẦY TRÒ
(Kính tặng Thầy Lê Duy Hiền - Nguyên Giáo viên
Trường cấp II xã Giao Thịnh, huyện Giao Thủy)
Đã ba tư mùa hoa phượng đỏ
Cánh hoa bay theo gió bềnh bồng
Hạt phượng năm xưa được chăm chút gieo trồng
Nay đã trưởng thành nở hoa hệ mới.
Đất nước thăng trầm, cuộc đời chìm nổi
Tóc pha sương, gối mỏi lúc trở trời
Tim nhói đau: Phần ba thế kỷ rồi
Trò yêu quý chưa gặp thầy kính mến.
Dạ, đâu phải thuyền không nhớ bến
Ăn trái thơm không biết đến người trồng
Chưa gặp thầy lòng vẫn hận với lòng
Liệu có trách em không, Thầy giáo?
Ôi xúc động khi nghe thầy hỏi:
“Phải chăng là tiếng nói Ngọc Châu?”
Không thấy mặt bởi đêm dày bao phủ
Vẫn nhận giọng trò xa đã rất lâu.
Chén trà thơm thay rượu mừng hội ngộ
Lại nhớ năm nào đương thuở học trò
Sau buổi xem phim thầy rủ về cùng ăn
Cơm mắm tôm chưng, thơm đến bây giờ.
“Thầy vẫn dõi theo em từng bước
Đánh Mỹ về theo học Bách khoa
Bị thương nặng vẫn vươn lên phía trước”
Ấm áp hiền hòa như giọng người Cha.
Chuyện đang rộ gà đã eo óc gáy
Phút chia tay biết mấy phân vân
Dòng sông đời cứ mê mải chảy
Biết bao giờ được tái ngộ ân nhân?
Bài thơ viết nhanh thay quà đáp nghĩa
Hiểu cho em một trái tim son
Khắc trong đó dáng hình thầy giáo
Dẫu muôn trùng cách trở núi non.
Tác giả: CAO NGỌC CHÂU
HKH phường Ngọc Khánh, quận Ba Đình
Chú ý: Việc đăng lại bài viết trên ở website hoặc các phương tiện truyền thông khác mà không ghi rõ nguồn http://nukeviet.vn là vi phạm bản quyền